Đừng đoán giới tính của khách

Một câu chuyện nhỏ ở Toronto nhắc mình chuyển sang lời chào phi giới tính để ai cũng thấy được tôn trọng.

Đừng đoán giới tính của khách

21 June 24

Chị bạn mình bán hàng ở một siêu thị mini ở Toronto. Bình thường khi gặp khách hàng, chị vẫn lịch sự “Thank you, Sir/Madam” tuỳ theo giới tính.

Một hôm nọ, chị có một khách hàng bước vào mua một vài món đồ. Khi họ bước vào, chị thấy tóc dài và mặc đồ nữ tính nên chị nhẩm thầm “Thank you, Madam”, tại chị cũng mới qua một thời gian, trước khi giao tiếp vẫn có thói quen chuẩn bị trước cho chắc ăn.

Đến khi khách ra tính tiền thì chị nghe thấy giọng trầm, nên chị cũng hơi bối rối, nhưng cuối cùng quyết định đổi thành “Thank you, Sir!”. Tự nhiên người khách đang cười vui vẻ bỗng không vui, họ vẫn lấy đồ, hoá đơn và rời đi.

Chị mới đem hỏi mình xem chị có nói gì sai không, hay là do chị nói Sir họ nghĩ là chị chê họ già nên không thích. Chuyện này cũng thú vị nên Tea viết bài chia sẻ cho cả nhà cùng đọc nha!

Tea đoán người khách của chị ấy có thể là “trans”, tức là người chuyển giới. Nhóm này chiếm khoảng 0.5% dân số, tương đương với nếu mình gặp 200 người thì trong đó sẽ có 1 người chuyển giới. Có thể người khách đó vẫn đang trong quá trình chuyển đổi giới tính, nên giọng nói chưa được như ý họ muốn, dẫn đến việc nhầm lẫn là chuyện thường tình.

Xã hội phương Tây rất tôn trọng sự đa dạng về cá nhân, giới tính và xu hướng tính dục, đặc biệt là ở các thành phố như Toronto hay London, New York lại càng phổ biến hơn vì đa dạng các sắc tộc đến sinh sống, sự hiểu biết, chấp nhận và tôn trọng cũng cao hơn các vùng quê hay nơi chỉ có đơn sắc tộc sinh sống khác.

Để trở thành một nơi dễ sống/đáng sống hơn cho tất cả thành viên, cộng đồng đang chuyển dần sang ngôn ngữ phi giới tính (gender-neutral language) và tránh assume gender (cho rằng mọi người thuộc một giới tính nào đó dựa trên đặc điểm ngoại hình của họ). Ví dụ thay vì “Thank you, Sir/Madam!” thì họ sẽ nói “Thank you, have a lovely day!”. Việc không có chủ ngữ trong tiếng Anh không bất lịch sự như trong tiếng Việt, thậm chí một số trường hợp hay ngôn ngữ việc bỏ đi chủ ngữ còn là cách nói tự nhiên nhất. Có thể việc này ban đầu chúng ta chưa quen nên sẽ cảm thấy hơi bất tiện, tuy nhiên nếu quen rồi thì có khi lại nhanh hơn, vì không phải “liếc một phát từ trên xuống dưới” trước khi nói chuyện.

Ảnh: Trong tuần làm cô giáo, cuối tuần đi đua xe brumbrum