BÀI VIẾT 21 / 23

Dạy tiếng Việt theo kiểu “à ô kê”

Đừng xin lỗi khi nói sai. Sai thì biết mình thiếu gì, sửa được mới vui. Học ngôn ngữ phải thoải mái thử, thoải mái sai thì mới tiến bộ.

Dạy tiếng Việt theo kiểu “à ô kê”

Hôm rồi nghe bạn đồng nghiệp người nước ngoài nói tiếng Việt được nguyên một đoạn hội thoại, mình bất ngờ mà vui vô cùng. Thì ra phương pháp dạy tiếng Anh của mình áp dụng sang dạy tiếng Việt cũng hiệu quả.

Lúc đầu bạn sợ lắm, cứ bảo tiếng Việt khó, học không nổi. Mình phải phổ biến tư tưởng: thoải mái học, thoải mái thử, thoải mái sai thì mới giỏi được. Bạn nói sai, mình hỏi lại xem bạn muốn nói gì rồi hướng dẫn nói lại. Bạn lập tức “Sorry”, nhưng mình không cho xin lỗi. Ở UK người ta nói “Sorry” như phép lịch sự, nhưng trong việc học, nhất là học ngôn ngữ, điều đó có hại. Nó khiến người học nghĩ rằng nói sai là điều đáng xấu hổ.

Học phải giống đi khám bác sĩ: muốn khỏe thì phải biết mình đang mắc gì. Nếu bác sĩ bảo “Có sao đâu” trong khi chân mình vẫn đau thì ai chịu nổi? Học tiếng Anh, tiếng Việt hay bất kỳ kỹ năng nào cũng vậy: phải tìm cho ra cái mình chưa biết.

Trong lớp mình luôn tạo văn hoá: tự hào khi sai. Vui vì phát hiện ra lỗi, vui vì sửa được. Món quà mình tặng học viên là cụm từ: “à ô kê”.

Sai hả? à ô kê. Từ mới hả? à ô kê.

Đừng cố ép trí nhớ. Não như cái tủ: thứ nào lấy ra dùng thường xuyên thì nhớ, còn bỏ xó lâu ngày sẽ quên chỗ. Cứ sai, đúng, sai, rồi lại đúng. Cứ quên, nhớ, quên rồi nhớ lại. Cách học là vậy đó!